Review tiểu thuyết Đồi Gió Hú kể về hai gia đình Earnshaw và Linton. Họ sống trong 2 toà lâu đài gần nhau ở một vùng quê hẻo lánh của Anh. Mấy người này là nhà giàu không à, sống trong nhung lụa nghĩa đen đó. thường nhật có kẻ hầu người hạ, con cái trong nhà chỉ có việc đọc sách rồi cưỡi ngựa đi dạo quanh khu đồi mấy dặm toàn cỏ cây hoa lá đẹp tươi. Cuộc sống sẽ cứ thế mà tiếp diễn, người nhà giàu bên này sẽ yêu và lấy người nhà giàu bên kia, nếu một ngày ông chủ Earnshaw không rủ lòng thương xót mang một thằng bé mồ côi về nuôi. Tới đây là hiểu rồi đấy, thằng bé mồ côi Heathcliff lớn lên và làm đảo lộn tất cả.
Table of Contents
Tóm lược truyện Đồi gió hú
Là một câu chuyện được viết ở thế kỷ 19 tại một vùng đất thôn quê ở nước Anh, “Đồi gió hú” không phải một câu chuyện ma quỷ kinh dị như cái tên của nó, mà là một câu chuyện tình yêu. Cái tình yêu đầy tranh chấp, giằng xé mà người đọc không thể tìm thấy ở đâu khác ngoài “Đồi gió hú”.
Câu chuyện tình yêu giữa Catherine và Heathcliff vượt lên trên mọi tiêu chuẩn và thành kiến thời kỳ bấy giờ, khi mà giới quý phái và giới lao động là hai tầng lớp khác biệt nhau nhưng hai người họ đã bên cạnh nhau suốt thời thơ ấu. Và rồi họ đã yêu từ lúc nào không biết.
Tuy vậy bởi sự mạnh mẽ đó đã làm rào cản địa vị ngày càng lớn hơn, thế nên suốt thời gian yêu nhau cũng thời gian họ sống trong hận thù, đau khổ. Họ nhìn thấy nhau tuy nhiên không thể có được. Và rồi cái chết của cả hai, như một sự khởi đầu mới, kết thúc những chuỗi ngày ngang trái, thù hằn, âm mưu.
Xuyên suốt tiểu thuyết là một sự ám ảnh, ám ảnh xuất phát từ sự bạc đãi đối xử dã man của người anh trai của Catherine – Hindley đối với Heathcliff. Vì Heathcliff đã giành hết sự yêu thương của người cha quá cố lúc ông còn sống, và bởi anh là trẻ mồ côi không xứng đáng chung vị trí với họ. Cho đến khi đỉnh điểm là lúc Catherine quyết định lấy người đàn ông khác, khoảnh khắc đấy Heathcliff không thể hóa điên được nữa, anh quyết định trở thành quỷ dữ từ khi ấy.
Đồng quê Yorkshire – nguồn cảm hứng cho văn học kinh điển Anh
Nhớ về Yorkshire bước đầu tiên người ta sẽ nhớ về những cảnh sắc tuyệt mộng mê đắm lòng người ở nơi đây.Được mệnh danh là “ vùng đất của Chúa” Yorkshire tự hào là một vùng đất được thiên nhiên bạn tặng cho những cảnh đẹp thần tiên. Các địa điểm như những ngọn đồi ở Howardian , Nidderdales hay rừng Bowland đều có khung cảnh như bước ra từ chuyện cổ tích.
Yorkshire hiện lên qua những trang sách của Emily Bronte là một sự ám ảnh không nguôi của bà bắt đầu từ Haworth- nơi bà sinh sống, ngôi làng này cách 50 dặm về phía Tây. Xung quanh ngôi làng là những tảng đá được xếp thành hình xương sống dọc đường phố chính Haworth. Thấp thoáng là những ngôi mộ chôn cất các mục sư, xiêu vẹo và không thẳng hàng lối. Emily Bronte đã phác họa một bức tranh ghê rợn về cuộc sống khi viết về các chết và cũng như tái hiện số phận của bản thân. Emily Bronte đã yên nghỉ dưới nhà thờ thị trấn ở tuổi 30
Yorkshire không những đơn giản là một địa danh du lịch. Chính những vẻ đẹp rộng rãi, hùng vĩ và đầy hoang sơ ấy của Yorkshire hiện lên qua những tác phẩm văn học kinh điển nước Anh là một sự đen tối về bi kịch truyện, sự sâu thẳm trong nhân cách lẫn nhân tính được bộc lộ rõ rệt trần trụi với hiện thực khắc nghiệt của cuộc sống. Từ “ Đồi gió hú” của Emily Bronte , “ bá tước Dracula” của Bram Stoker sau này là “ chạng vạng” của Stephenie Meyer và “ true blue” của David Baldacci.
“ĐỒI GIÓ HÚ” – THỎA MÃN KHÁT KHAO GIẢI PHÓNG BẢN THÂN VÀ SỰ NỔI LOẠN TRONG TÂM TRÍ KẺ BỨC BỐI LÂU NGÀY…..
Đọc “Đồi gió hú”, ta như được trở về với đúng bản năng khởi nguồn của mình, mỗi lời nói thốt lên đề là thẳng thắn từ tận đáy lòng. toàn cầu trong “Đồi gió hú” là một toàn cầu hoàn hảo để ta giải tỏa cảm giác. Ở đấy không có che giấu, không có ẩn ý, không có những nguyên tắc khó hiểu bủa quanh con người. Yêu là yêu, hận là hận, thẳng thắn, hết mình và sảng khoái.
Đọc “Đồi gió hú”, ta yêu cùng Heathcliff, hận cùng Heathcliff, điên cuồng như Heathcliff và cuối cùng ta mãn nguyện như Heathcliff. Nhập thân và sống hết mình với cuộc đời Heathcliff, ta tự cho bản năng của mình thời cơ được vùng vẫy trong thế giới rộng rãi bên Đồi gió hú, và khi trở về với cuộc sống thực tại, ta lại lành mạnh và chuẩn mực như ta đã từng.
Tình yêu là nguồn cơn của mọi bĩ cực
Ai đấy đã từng nói: “ Tình yêu chính là cỗ máy hao tốn thời gian của nhân loại”. Lịch sử của sự tiến hóa con người đã nhiều lần chứng minh được rằng “ chúng ta bị chi phối nhiều hơn bởi cảm giác của con tim hơn là bởi những lý trí lạnh lùng”.
Và tình yêu trong cuốn tiểu thuyết “ Đồi gió hú” của Emily Bronte cũng là một tình yêu nguyên bản như vậy nhưng là ở một phiên bản trần trụi hơn, dữ dội hơn, ám ảnh và cũng đầy sự bi kịch của chính nó – tình yêu giữa hai con người Heathcliff và Catherine. Chính tình yêu là nguồn cơn của mọi bi kịch mà các nhân vật trong tiểu thuyết phải gánh chịu. Tình yêu là động cơ chính làm “ quay” bánh xe của mọi toan tính, hận thù , sự dằn xé nội tâm dữ dội và khao khát trả thù.
Sự khác biệt giữa 1 tác phẩm kinh điển và 1 tác phẩm mang tính giải trí không giống nhau ở chỗ sau khi đã đọc, bạn chỉ muốn đọc tiếp, để rồi một khi kết thúc dư âm của truyện vẫn còn lẩn quẩn đâu đó trong đầu bạn.
Cảm nhận truyện đồi gió hú
Đọc Đồi gió hú trong một buổi chiều TP. Hồ Chí Minh mưa tầm tã, dù tâm hồn bạn có thể cảm nhận thấy cô đơn và hoang vắng như thiên nhiên vùng Yorkshine, như những buổi trưa hai đứa trẻ chạy nhảy ngoài đồng, những câu nói của các nhân vật sẽ là một nỗi ám ảnh. tuy nhiên sau cùng, dù đi đâu, về đâu, dù đã mang bao đau khổ và dằn vặt, bạn biết rằng tình yêu sẽ thắp lửa để bạn luôn đi đúng đường.
Kết
cám ơn các bạn đã xem bài Review tiểu thuyết Đồi Gió Hú. Cuốn sách đã gấp lại, tuy nhiên nhắm mắt lại, mình vẫn cảm nhận được tiếng gió và ánh mắt của những kẻ cuồng si.
Xem thêm: Review sách Muôn kiếp nhân sinh – Nguyên Phonng
Xuân Luật – Tổng Hợp, Chỉnh sửa
(Nguồn tham khảo: kesachonline, reviewsach, nuhado)